Lật mở những tầng ký ức qua vở múa “Ngưỡng cửa lãng quên”
Bài, ảnh: Nguyễn Đức Tùng cho Hanoi Grapevine
Không sao chép hoặc đăng tải nếu không có sự đồng ý của tác giả và Hanoi Grapevine
Ký ức – nơi cất giấu những thứ mà con người dù cố gắng đến đâu cũng không thể chạm tới được. Chúng ta chỉ có thể nhớ về chúng và mường tượng lại những giây phút ấy trong đầu. Vậy làm sao để có thể “hình ảnh hóa” được những miền không gian ký ức ấy?! Đó là những gì tôi nghĩ tới trước khi bước vào hội trường Trung tâm văn hóa Pháp tại Hà Nội L’Espace để thưởng thức vở múa “Ngưỡng cửa ký ức” bởi biên đạo Sébastien Lý, thuộc khuôn khổ liên hoan nghệ thuật Krossing Over Arts Festival 2019.
Mỗi khán giả được phát một phiếu câu hỏi về kỷ niệm đáng nhớ nhất với ông bà. Trước khi buổi biểu diễn bắt đầu, những tờ phiếu được đặt trên sân khấu.

Vở múa bắt đầu nhẹ nhàng qua những lời kể chân thành và mộc mạc về gia đình của các nghệ sỹ. Ánh đèn khán phòng lịm dần, những lời nói quyện vào nhau. Lúc này Hoàng Yến kể chuyện người bà luôn nhớ từng bộ trang phục diễn của cô. Lúc kia khán giả lại bồi hồi nhớ về những bữa cơm với ông bà qua kỷ niệm của vũ công Mai Anh. Cứ thế, kỷ niệm thay cho tiếng nhạc, đẩy đưa các nghệ sỹ theo dòng chảy của cảm xúc.


Những động tác lúc mạnh mẽ, dồn dập, lúc nhẹ nhàng, lả lướt. Cùng với đó, các vũ công đọc lên những dòng chia sẻ của khán giả trong các tờ phiếu. Âm thanh, vũ đạo tạo nên những đợt sóng của cảm xúc và kỷ niệm, hòa trộn giữa vũ công và khán giả. Khoảng cách giữa người biểu diễn và người xem trở nên gần gũi hơn rất nhiều.
Vở múa tới khúc cao trào khi nghệ sỹ Lisa Robert bước ra sân khấu cùng một quả cầu cháy rực tỏa mùi hương như gỗ trầm. Trang phục của các vũ công trở nên đồng nhất. Đặc biệt, thay vì sử dụng tiếng nói trực tiếp như trước, ở phần này biên đạo Sébastien Lý sử dụng đoạn ghi âm lần đầu tiên bà ngoại nói chuyện với anh bằng tiếng Việt. Dù biết Sébastien không hiểu, bà vẫn ngâm cho anh nghe những câu Kiều bằng một giọng Huế đầy da diết.
“Ngưỡng cửa lãng quên” khép lại trong bầu không khí linh thiêng của khói trầm. Bước ra khỏi hội trường, trong tôi vẫn còn giăng mắc những tiếng nói của ký ức vọng về từ xa xôi.