Paul Zetter – Nước hóa Gỗ

Paul Zetter – Nước hóa Gỗ

Đăng vào
6

Paul ZetterTran Xuan Hoa-Manzi 2

(Dịch: Nguyễn Hồng Hạnh)

Nhà phê bình âm nhạc của chúng tôi bắt kịp tiếng đàn marimba ấn tượng, một phần trong chương trình chuỗi sự kiện nghệ thuật phong phú đang diễn ra tại Manzi.

Còn nơi nào ở Hà Nội mà bạn có thể ngồi cách màn hòa tấu marimba một mét, thưởng thức một nghệ sĩ bộ gõ có tiếng biểu diễn trong lúc nhâm nhi đồ uống từ những nhân viên chu đáo, trong không gian nghệ thuật đương đại mới mẻ nhất tại Việt Nam? Tất nhiên đó là Manzi rồi.

Có một chút gì đấy bí ẩn trong âm thanh của tiếng đàn mộc cầm. Như thể tất cả những cơn mưa nhiệt đới thấm trong những cây gỗ hồng sắc làm nên những thanh gỗ đàn đã được tái sinh trong âm thanh vậy. Và nếu ai đó biết cách làm cho tiếng mộc cầm ngân lên những âm thanh này thì đó chính là Trần Xuân Hòa – thậm chí buổi biểu diễn của anh cũng mang tên ‘Như Là Mưa Tháng Chín’. Là một trong số ít các nhạc cụ cần di chuyển từ đầu này sang đầu kia, cây mộc cầm nhận được sự tôn kính xứng đáng từ Hòa, chính anh cũng gây ấn tượng tôn nghiêm đặc biệt khi bước vào trong phục trang mộc cầm đầy đủ.

Như thể đã hòa hợp với khái niệm mở tại Manzi trong việc trình chiếu những loại hình nghệ thuật khác nhau, chương trình của Hòa cũng đi dọc các thể loại, từ cổ điển Châu Âu cho đến đương đại Châu Mỹ, từ điệu nhảy truyền thống của Tây Ban Nha cho đến đất nước Mexico. Mặc dù các tiết mục marimba không trải rộng đến vậy, chúng đã cho ta thấy điểm nhấn trong kĩ thuật của anh, nổi bật qua bài Rhythm Song của Paul Smadbeck, cũng như sự làm chủ cảm xúc mãnh liệt, khiến cho tác phẩm Little Prayer của Evelyn Glennie như xẻ ra từ một khối linh hồn sâu sắc, trên nền móng âm nhạc của Hòa.

Tran Xuan Hoa-Manzi 1

Nhận ra nguồn gốc chính/Mỹ Latin của mộc cầm (Wikipedia nói đó là Mexico), Hòa rõ ràng đã thích thú tác phẩm Spanish Dance của Kai Stensgaard (đầy đủ với foot shaker) và điêu luyện với giai điệu dân gian Mexico Fun Fun Fun qua những đường như múa lượn. Khi anh kết thúc với bản Recuerdos de la Alhambra của Francisco Tarrega ( xuất hiện trong phim Cánh Đồng Chết) chúng tôi đều đã bị say bởi khả năng thể hiện đích thực, sự chạm mạnh vào cảm xúc, cùng với trí tuệ âm nhạc của Hòa.

Thưởng thức yếu tố trình diễn của Hòa với cây đàn mộc cầm, 4 dùi trong tay, chiêm ngưỡng anh gõ những thanh gỗ với sự chính xác của một nhà giải phẫu là một trải nghiệm không thể bỏ lỡ. Nhưng cùng với đó chính là Manzi, với thuật bố trí ánh sáng lên mộc cầm đầy ấn tượng, độ vang âm dội lại, sự say sưa của người xem, đã biến một đêm Hà Nội nữa trở thành một điều gì đó không thể quên.

Ảnh chụp bởi Nguyễn Tăng Khánh

Paul Zetter là một nghệ sỹ nhạc jazz tài năng và một nhà phê bình, người viết bài nhiệt huyết. Paul cũng viết blog riêng của mình bình luận về jazz, piano. Bạn có thể xem thêm các bài viết của tác giả và nghe các tác phẩm được Paul sáng tác và biểu diễn trên piano.

6 COMMENTS

  1. Buổi solo về nhạc cụ bộ gõ thật tuyệt vời, trước đây tôi luôn nghĩ rằng bộ gõ là một thứ ầm ầm và không cảm xúc,
    Khi được thưởng thức buổi biểu diễn tôi đã có nhiều ý nghĩ lại về bộ gõ
    Cảm ơn anh Trần Xuân Hoà đã mang cho tôi một đêm thưởng thức âm nhạc thật hoàn hảo từ phong cách biểu diễn phục trang và cái cách anh ấy thể hiện tình cảm qua những tác phẩm.
    Mong anh có nhiều sức khoẻ và cống hiến cho khán giả những đêm nhạc nhiều nữa.

  2. Manzi ơi!
    Còn buổi biểu diễn nào nữa không? Tiếc quá hôm đấy sinh nhật ông xã.

    • @ Dung: Bạn cứ tiếp tục theo dõi Grapevine nhé, nếu có chương trình tương tự ở Manzi, hay chương trình nào khác của anh Trần Xuân Hòa chắc chắn chúng tôi sẽ đưa tin ngay :-)

Leave a Reply