Home Sự kiện Âm nhạc KVT – Hoan hô Verdi/Sutcliffe

KVT – Hoan hô Verdi/Sutcliffe

Đăng vào
2
kvt-2

Khi còn niên thiếu, tôi đã, theo một cách nào đó, có thể coi là thành công trong việc tham gia một nhóm hợp xướng có uy tín và đi được ba phần tư chặng đường đến các buổi tổng duyệt diễn xướng bản Messiah của Handel. Người ta bảo tôi đứng yên, lắng nghe, học và tham gia khi nào tôi thấy thoải mái. Tôi đã dành tới bốn biểu diễn mấp máy môi lời bài hát một cách âm thầm nhưng không bao giờ quên được cái cảm giác chạy dọc sống lưng khi đứng giữa của một nhóm hợp xướng tuyệt hảo.

Đêm hôm thứ sáu, khi nghe nhóm hợp xướng hát vang bản Requiem của Verdi dưới hướng dẫn và chiếc gậy ba tông của ngài Sutcliffe, tôi lại cảm thấy cái cảm giác hồi hộp và bỗng nhiên, cảm thấy ghen tị với thành công của họ. Tôi đã giận mình vì không ở đây vào dịp hè mà tham gia buổi diễn tập cho bản thứ 8 của Mahler, The Symphony of a Thousand, một buổi hòa nhạc chắc chắn đứng hàng đầu trong các sự kiện âm nhạc năm nay… và nếu dàn hợp xướng cứ tiếp tục theo hướng hiện nay, dưới sự hướng dẫn của Sutcliffe, các thành viên hẳn sẽ có một loạt các cảm giác trên mây.

Thật đáng ngạc nhiên với tôi khi một người theo thuyết bất khả tri như Verdi lại có thể sáng tác một tác phẩm âm nhạc đầy vinh quang và đầy thể thức và linh hoạt như thế, quả là tuyệt vời.

Đêm thứ sáu, Sutcliffe như rất hiểu ý Verdi và sự mềm mại, tĩnh lặng của dàn hợp xướng trong lúc khai mạc quả là một đoạn giới thiệu tuyệt đẹp.

Ngay sau khi tiếng kèn trumpet vang lên từ hướng ban công nhà hát hòa nhịp cùng những âm thanh khác trên sân khấu, bạn đã cảm thấy rằng mình đang một buổi hòa nhạc thành công, và khi điệp khúc vang lên với giọng nam trung hát bài Tuba Mirum, bạn biết chắc rằng đây là một buổi hòa nhạc đáng nhớ.

Dàn nhạc được điều khiển rất tốt và trong trạng thái tốt nhất mà tôi từng nghe… Xin chúc mừng! Dàn hợp xướng đã có một vài khoảnh khắc nhỏ run rẩy trong phần gần kết thúc, nhưng không đủ run rẩy để ngừng ước muốn của tôi được ở đó tận hưởng và tự hào.

Nhờ có Hội đồng Anh và Concordia, chúng ta đã có bốn nghệ sĩ độc tấu xuất sắc, khiến cho buổi hòa nhạc thêm chiều sâu và tính chuyên nghiệp. Tôi là một fan hâm mộ giọng nữ trung và không thể cưỡng lại sự ngọt ngào của Alexandra Cassidy. Giọng nam trung, James Claverton cũng trầm ấm và cũng đẹp trai như là một ngôi sao đang lên Operatic vậy. Giọng nam tê-nô còn rất trẻ, Edward Hughes, với một giọng nói nhẹ và cao hẳn sẽ tỏa sáng trong một vài năm nữa.

Nhưng tất nhiên, lại là một giọng nữ cao, Joanna Weeks, là người để lại ấn tượng sâu đậm trong tâm trí tôi nhất, và tôi vẫn rùng mình một chút nhớ đến bản Libra Me cuối cùng.

Để lựa chọn một chút một điều mình thích cũng khó khăn nhưng Agnus Dei đã mang nước mắt đến đôi mắt của tôi, như là điều nên làm vậy.

Một đêm thật tuyệt. Và làm thế nào ngài có thể làm được điều đó, ngài Sutcliffe?…. Ngài chọn lấy một dàn hợp xướng nghiệp dư và một dàn nhạc thiếu kinh nghiệm, đưa vào một lĩnh vực hoạt động chuyên nghiệp. Tôi đặt cược ngài đã rất hài lòng.

Chờ đến buổi hòa nhạc số 8 của Mahler …. Tôi thật khó mà chờ nổi!

Không phải nhà phê bình, “Kiếm Văn Tìm” là một người quan sát hay một con người có hiểu biết thú vị và công tâm về nghệ thuật Hà Nội, người đưa ra các chính kiến của mình và là một đặc phái viên báo chí giấu tên trung thực và công bằng. Xin hãy đưa các ý kiến của bạn vào phần bình luận dưới đây.

2 COMMENTS

  1. Congratulations Graham!! It is indeed amazing what you have been able to put on stage.
    I belong to the lucky ones that were in the midst of the massive choir and have enjoyed the performances as much as the audience, I believe.
    For anyone who is pondering over whether or not joining the choir (for Mahler or later on), please don’t hesitate. The group of amateur singers is very welcoming, it is a great bunch of people of all ages (from 16 to 66 as far as I know) and, above all, Graham is very skilled in keeping us all together in a relaxed way.

Leave a Reply