Hanoi Ink – The Props và Album mới

Hanoi Ink – The Props và Album mới

Đăng vào
2
The Props

THE PROPS

Có thể nói rằng Ban nhạc The Props chính là ban nhạc người nước ngoài năng động nhất tại Hà Nội. Trong vài năm vừa qua họ đã thực hiện vô số các “liveshow”, các buổi diễn trên TV và nhiều chương trình biểu diễn cuối tuần hoành tráng tại Vịnh Hạ Long. Năm ngoái họ cũng ra EP ‘Sonar Television’, và hiện mới có album full-length đầu tiên với tên gọi “Year of the Horse” (Năm của Ngựa).

“Hà Nội Ink” (“Mực Hà Nội”), trong vai trò là người đóng góp mới nhất của Hanoi Grapevine, đã có buổi thảo luận với hai thành viên Ed và Brady của ban nhạc The Props về album mới của họ.

***

HANOI INK: Trên trang web rất thú vị của các bạn, tôi có thể thấy rằng các thành viên của The Props đến từ “bốn góc của thế giới”. Làm thế nào mà tất cả các bạn tìm thấy nhau và có được những hoạt động đầu tiên của ban nhạc?

BRADY: Vâng, câu chuyện như thế này: tôi gặp Tom năm 2005 khi sống ở Việt Nam lần đầu tiên, chúng tôi đã lập một nhóm nhạc nhỏ. Sau khi tôi trở lại đây vào năm 2009, hai chúng tôi lại bắt đầu chơi cùng nhau một lần nữa. Tôi gặp cây guitar tên Drew tại một bữa tiệc, và nhận thấy rằng ba chúng tôi hát cùng nhau rất hợp. Rõ ràng không phải lúc nào bạn cũng tìm được ba anh chàng mà chất giọng hài hòa với nhau.

Thế nên, chúng tôi quyết định “trình diễn thử” ở Puku Café tại địa điểm cũ trên phố Hàng Trống, và theo phản ứng tích cực của khán giả, chúng tôi nghĩ ban nhạc có khá nhiều triển vọng. Chúng tôi thử một vài tay trống. Và chắc bạn sẽ thấy thật mỉa mai khi trong danh sách những ứng cử viên, chúng tôi đã chọn được một tay trống lúc đó không hề có lấy một cái trống nào và thậm chí đến diễn thử mà không đem theo cả dùi trống. Đó là anh bạn Ian. Nhóm bốn người đã có buổi trình diễn tại Quán Matador cũ trên phố Hàng Giấy trước khi đội ngũ được bổ sung thêm một tay bass. Chúng tôi biết anh bạn Ed chơi bass đây nhờ vợ tôi, lúc đó họ đang là đồng nghiệp. Và đúng một tuần sau, chúng tôi có chương trình biểu diễn tại lễ hội âm nhạc quốc tế tổ chức bởi CAMA.

HANOI INK: Làm thế nào các bạn có thể duy trì nhiệt huyết và giữ cho âm nhạc luôn tươi mới trong một thành phố với một số giới hạn các địa điểm tổ chức và khán giả giống nhau mỗi lần? Hầu hết các ban nhạc người nước ngoài ở đây không tồn tại quá 12-18 tháng, do các thành viên chủ chốt đến rồi đi. Và đôi khi các ban nhạc cũng gặp vấn đề về trong việc giữ được phong cách biểu diễn. Nhưng các bạn đã giữ được tất cả thành viên trong những năm qua, vậy bí mật của The Props là gì?

ED: Cuộc sống không bị ràng buộc.

BRADY: Bia! Không, có thể giải thích ngắn gọn là ban nhạc đã thực sự may mắn khi tìm được các thành viên. Có lẽ The Props chính là một phần lý do tại sao tất cả chúng tôi ở lại Hà Nội lâu hơn dự định. Còn nếu giải thích dài dòng và chi tiết hơn thì có thể nói là do “sự khác biệt phong cách”, một thành viên rời khỏi ban nhạc, và nhiều thành viên bỏ đi rồi tham gia lại vào ngày hôm sau. Chúng tôi chưa từng bao giờ yêu phải cùng một người phụ nữ hay bất kỳ điều gì tương tự, nhưng chúng tôi cùng có chung chất nghệ sỹ.

HANOI INK: Hà Nội có thể là một nơi tuyệt vời để chơi nhạc sống, khán giả ở đây rất nhiệt tình và hiện tại cộng đồng âm nhạc ở đây cũng rất năng động. Tuy nhiên, chơi nhạc tại Hà Nội chắc chắn cũng có những thách thức nhất định. Các bạn có thể chia sẻ những thời khắc tuyệt vời nhất, bực bội nhất và kỳ quặc nhất của ban nhạc với chúng tôi được không?

ED: Kỷ niệm tuyệt nhất của tôi là các buổi hòa nhạc đầu tiên tại Vịnh Hạ Long. Thử tưởng tượng xem! Chơinhạc trong một hang động ở giữa Vịnh Hạ Long, còn gì tuyệt hơn!

Bực bội? Chúng tôi đã gặp khá nhiều nên sẽ không công bằng để chỉ chọn một mà thôi. Các vấn đề âm thanh và trục trặc địa điểm thường xuyên xảy ra sẽ là một tiêu chí để lựa chọn chương trình biểu diễn nào ít nhất không gây bực bội cho chúng tôi theo cách này hay cách khác.

Buổi biểu diễn kỳ quặc nhất theo tôi là chương trình trước đây tại The Matador. Chúng tôi đã được giới thiệu là “đến trực tiếp từ Mỹ”. Có một biểu ngữ trải dài đến hai tầng bên ngoài quán bar và khán giả thì chủ yếu là doanh nhân Việt Nam trung tuổi. Họ uống và hét dô ầm ĩ trong suốt thời gian ban chúng tôi chơi nhạc. Thật là kỳ quái!

BRADY: Vâng, chắc chắn chúng tôi đã có nhiều kinh nghiệm thú vị. Đầu tiên là được chơi trong hang động tại Vịnh Hạ Long cho sự kiện của New Hanoian. Rồi lễ hội Ete, buổi biểu diễn Night of the Living Dead và buổi biểu diễn tại Green Mango với Van Ho Ba cũng rất tuyệt.

Vấn đề khó chịu nhất không gì khác hơn là tình trạng chung của các thiết bị âm thanh ở những địa điểm tổ chức biểu diễn. Thật khó để chúng tôi chơi tốt khi mỗi thành viên không nghe thấy bản thân hoặc thành viên khác. Hát vào mic mà được dán vào mặt sau của một chiếc ghế cũng khó khăn (mic ở Hà Nội thì không thiếu nhưng không hiểu sao giá đỡ mic thì chả bao giờ có đủ!). Giả sử tôi được một xu mỗi khi có ai đó nói với tôi: “nhạc được đấy, nhưng chúng tôi không thể nghe thấy các anh hát” thì hẳn tôi đã có đủ tiền để mua một chiếc hamburger loại hảo hạng!

Kinh nghiệm kỳ lạ nhất là chơi nhạc cho một nhóm các doanh nhân Hàn Quốc và Việt Nam trong khi họ uống rươu Hennessy và nói chuyện với các nữ phục vụ bàn và tất nhiên là họ bỏ qua chúng tôi!

HANOI INK: Bây giờ hãy nói về album mới của ban nhạc. Ảnh hưởng. Viết nhạc. Chọn lời bài hát. Quá trình ghi âm. Căng thẳng giữa các thành viên ban nhạc trong studio. Chọn tên và nghệ thuật trang bìa… chúng tôi muốn biết tất cả!

BRADY: Thực ra, chúng tôi không bao giờ thực sự nói về ảnh hưởng âm nhạc của mình. Chúng tôi chắc chắn biết nhiều về những cuốn sách và bộ phim chúng tôi từng thích hơn là biết về âm nhạc mà mọi người lắng nghe. Còn về sáng tác và viết nhạc ư? Có thể nói đó là phần tuyệt nhất đối với mỗi thành viên tham gia The Props. Không có người chỉ đạo (front man), không có cây sáng tác chính. Chúng tôi đều đóng góp ý tưởng và viết các bài hát cùng nhau. Điều đó dường như cứ xảy đến rất tự nhiên. Và trong vòng hai năm qua, chúng tôi đã viết khoảng 30 bài hát. Hạn chế duy nhất của nhóm là không có một thể loại nhạc nhất định. (chúng tôi chơi theo phong cách “post-industrial swamp rock” – các bạn đã nghe thấy cái tên này bao giờ chưa? Đấy, vấn đề là ở đó!)
Thu âm ở Hà Nội cũng khá thú vị đồng thời đầy thử thách. Phòng thu âm mà chúng tôi làm việc cùng khá là tuyệt. Kỹ sư âm thanh của chúng tôi nói được “nhiều” tiếng Anh y như chúng tôi nói được “nhiều” tiếng Việt. Tuy nhiên chúng tôi vẫn giao tiếp được khá ổn, ít nhất là trên khía cạnh nhạc lý. Lên lịch thu âm là phần khó nhất. Tất cả chúng tôi đều là giáo viên, lại làm việc tại nhiều trường với lịch làm việc khác nhau nên gần như không thể tìm được một khoảng trống nào mà không có ai đó trong nhóm đang phải đi làm, và nếu có thì đó cũng là thời gian dành cho các chương trình biểu diễn chính thức. Thế nên cuối cùng chúng tôi phải chia nhỏ các phần thu âm ra và thu dần dần. Không chỉ thế, các phòng thu dường như lại có những phương thức sắp xếp giờ hẹn rất đặc biệt! Việc kỹ sư âm thanh đến muộn 30-40 phút là chuyện bình thường, đôi khi họ lại xếp cho chúng tôi thu trước một ban nhạc pop, khiến cho các thành viên từ ban nhạc đó liên tục yêu cầu chụp hình và khoác tay chúng tôi. Một lần, nhóm lên lịch được 2 tiếng đồng hồ giữa các ca làm việc. Chúng tôi phóng từ trường đến, sắp xếp phòng ghi âm nhưng rồi bị chen ngang bởi các nhân viên xây dựng và phải chờ một tiếng rưỡi đồng hồ để họ khoan tường và treo ti vi màn hình phẳng.

Tên và trang trí bìa à? Chắc là do whiskey và beer! Chúng tôi muốn một cái gì đó phản ánh được hình ảnh một ban nhạc ở châu Á nhưng cũng thể hiện được tình cảm dành cho thành viên mới nhất, Andy, hay còn gọi là Ngựa. Có thể nói Andy đã mang đến cho ban một hơi thở mới.

ED: Biệt danh của thành viên mới nhất của chúng tôi là “Ngựa”, tất cả chúng tôi đều nhận thấy rằng ban đã rẽ sang một hướng mới sau khi anh tham gia, giống như một luồng gió mới được thổi vào vậy. Vì thế tên album đã nhanh chóng được tất cả các thành viên đồng ý. Bìa đĩa cũng được thông qua sau khi đã xem xét hết một số mẫu khác.

Về vấn đề căng thẳng trong phòng thu ư? Thực tình chúng tôi đã quá mải mê uống bia và thu âm đến mức quên cả căng thẳng. Các ca khúc đã được thống nhất khá lâu rồi nên khi đến giai đoạn thu âm, chúng tôi gần như không còn khúc mắc gì nữa. Ảnh hưởng của chúng tôi là khá khác nhau trong ban nhạc và tôi nghĩ rằng bất cứ ai nghe nhạc của chúng tôi có thể nhận ra điều đó.

HANOI INK: Vậ ban nhạc The Props sẽ làm gì tiếp theo? Các bạn sẽ có một chương trình hòa nhạc tại các thành phố từ Bắc vào Nam để quảng bá cho album chứ?

ED: Có, chúng tôi thực sự hy vọng như vậy.

BRADY: Hầu hết chúng tôi rời Hà Nội vào mùa hè này, vì vậy đây gần như là kết thúc của ban chúng tôi, trừ khi chúng tôi nhận được một hợp đồng nhiều triệu đô la vào tuần sau! Chúng tôi dự định gửi thông tin truyền thông sau lễ ra mắt album cuối tuần này với hy vọng chúng tôi có thể có một hoặc hai buổi hòa nhạc bên ngoài Hà Nội trước khi các thành viên đi theo những con đường của riêng mình. Ít nhất, chúng tôi muốn có một buổi hòa nhạc tại TP HCM, có lẽ thêm Huế và Hội An. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn chưa biết có ai sẽ trả chi phí đi lại của chúng tôi hay không…

***

Các thành viên của The Props gồm có:
• Ian Cowie (Scotland) – Trống, Vocals, Guitar
• Ed Merlin (Nova Scotia) – Bass, Vocals
• Vinyl (New Zealand) – Guitar, Vocals
• The Horse (Mỹ) – Guitar, Vocals
• The Saint (Canada) – Kỹ sư, quản lý
• Brady Fossenbell (Mỹ) – Harmonica, Vocals

The Props sẽ tổ chức bữa tiệc ra mắt của album đầu tiên của họ, The Year of the Horse, tại Hà Nội Rock City vào ngày 18/03. Bạn có thể nghe trước của các ca khúc của họ ở http://theprops.org/music.html. Hẹn gặp các bạn tại buổi trình diễn!

Hanoi Ink vẫn chưa thể từ bỏ công việc hàng ngày của mình nhưng đồng thời cũng là một thành viên tích cực trong nền âm nhạc tại Hà Nội. Ngoài ra, Hanoi Ink cũng rất đam mê văn học Việt Nam và những cuốn sách cũ. Bạn có thể đọc thêm blog của anh tại http://hanoiink.wordpress.com/.

2 COMMENTS

  1. Great read, Hanoi Ink. Looking forward to more, especially once you’ve started interviewing in person instead of by email. Uncross your legs and let that rock columnist of yours out!

  2. Well done commander. I look forward all the time. I’m looking forward now. You have a good groove, you can dance to it and chicks diggit! Light up the night sky my good man! Bring the thunder, bring the noise. Keep up the good work and the silky smooth flow.

Leave a Reply